Friday, February 22, 2013

"Hai mẹ con"

Mẹ có bao nhiêu là nickname do ba đặt cho, tùy vào mỗi lúc ba mẹ trêu nhau chuyện gì nhưng mà ba thường hay gọi nhất là "cc"... mẹ yêu từng cái nickname ấy vì nó remind mẹ nhiều về những kỷ niệm ba mẹ có với nhau nhưng con biết không, ba vừa có nick mới "hai mẹ con"... Mỗi trưa ba msg cho mẹ là "hai mẹ con ăn chưa?", "hai mẹ con thế nào?"... mẹ sung sướng thế vì không nick nào yêu hơn thế nữa... và mẹ bảo ba "hai mẹ con nhớ ba!" nhưng ba không tin con ạh...

Tối qua ba cuối cùng cũng "mục kích" được cú đạp của con, heee.... heee... ba cứ nghĩ mẹ tưởng tượng... Hôm nay mẹ đau nhừ cái bụng, không biết tại sao, mà con đạp cũng hơi nhiều, mẹ thấy hơi lo đấy nhưng không dám nói với ba và cứ đi làm bình thường...

Mẹ đang nghĩ đến mấy tháng tới, ba mẹ định không thuê nanny 24/24 mà chỉ làm hành chánh thôi nhưng ai cũng nói là không lo nỗi đâu, mẹ cũng chẳng biết rồi sẽ thế nào đây vì không hiểu mẹ có thể để con ở nhà một mình cho ai khác trông được... Ông bà không thể giúp được gì nên cả nhà mình tự xoay sở thôi. Mẹ phải nói chuyện với ba xem sao... Lo quá con ạh, ba mẹ chấp nhận vất vả nhưng chỉ sợ vẫn không chu toàn cho con thôi...

Wednesday, February 20, 2013

Misc. again!

Back to work được mấy ngày rồi và bận như điên. Nhờ nghỉ dưỡng sức được cả tuần nếu không chắc "đuối như con cá chuối"!

Tết cũng chẳng có gì nhiều để nói, chỉ là quanh quẩn trong nhà và quẩn quanh các công việc cũ... Chụp được một vài tấm ảnh gia đình đầy đủ mọi người nên cũng rất vui...

Tình hình mẹ con mình thì cũng không có gì mới nhiều... Ba mẹ đã test thêm lần nữa, kết quả cũng không có gì rõ ràng hơn nhưng mà ba mẹ quyết định forget it và chấp nhận whatever chuyện có thể xảy ra... Mẹ cũng share với mọi người trong cơ quan về sự hiện diện của con gái mẹ... Bụng mẹ bắt đầu to ra trông thấy, hy vọng con mẹ cũng lớn lên theo như thế nhé... Mẹ cũng chưa ăn uống nhiều thêm gì cả vì chắc cái bao tử của mẹ chỉ được thế thôi :-( Mẹ bắt đầu khó thở và bị chuột rút nhiều hơn, cũng bình thường thôi con nhỉ, đau kiểu gì mẹ cũng chịu được miễn là con mẹ bình yên...

Ba mẹ đang lăm le một chuyến đi escape trong vài tuần tới để mừng sinh nhật ba và kỷ niệm ngày cưới của ba mẹ... Con "ủng hộ" bằng cách ngoan ngoãn đấy nhé!!! Mẹ cũng chưa biết thế nào vì mẹ phải đi gặp bác sĩ trước lúc lên đường nên chắc là cứ để mọi thứ đến last minute mới quyết định... Đi đâu không quan trọng con nhỉ, cái chính là cả nhà mình cùng đi... Heeee heeee, nói chuyện này mới nói, so far đến giờ này thì ba mẹ  nghĩ là con được 3 tháng, ba mẹ sẽ tha con đi chơi một chuyến xa nhà, chỉ đơn giản là xa nhà thôi, chứ không hẳn đi tây đi tàu gì đâu nhưng để xem ba mẹ có dám không nhé :-) :-)

Mấy hôm đầy tràn cảm xúc để viết nhưng bận quá, sáng nay lại chẳng biết viết gì... đêm qua mẹ ngủ kém quá vì trở mình là chuột rút đau đến phát khóc ấy... Ngoan nhé, con gái yêu! Ba mẹ yêu con!

Wednesday, February 6, 2013

To be or not to be???

Lòng mẹ rối bời, người mẹ mệt mỏi chỉ muốn nằm lăn ra chẳng thiết làm gì nhưng cố gắng gượng đi làm vì nếu không có công việc mẹ càng tệ hơn...

Mẹ đã đi gặp bác sĩ hai bệnh viện khác nhau, kết quả cũng chẳng có gì rõ ràng, 15% nguy cơ là con số quá lớn với mẹ... Mẹ không biết phải làm gì nữa, further test thì lại đối diện với một nguy cơ khác nữa và mẹ có chấp nhận được không? Mẹ rối quá, mẹ phải quyết định rằng mẹ muốn gì thôi, mẹ chấp nhận rủi ro nào...

Ba mẹ sẽ phải nói chuyện với nhau xem mình muốn gì, sau đó phải clear cái đầu để còn sống tiếp, không thì mẹ điên mất, công việc cũng đang nhiều mà toàn những cái khó xơi... ba cũng đang phải struggle với núi công việc và "bạo hành tinh thần của sếp" nên phải cố lắm mới không bỏ hết...

Mẹ đành duy tâm, mẹ mong là có thể như thế, ông trời đã thương ban con cho ba mẹ thì con hãy cùng ba mẹ đi hết cuộc hành trình con nhé...

Friday, February 1, 2013

Nghỉ phép

Mẹ đi làm 10 năm rồi, phải có hơn 100 ngày nghỉ phép rồi ấy chứ nhưng hôm qua là ngày nghỉ phép mẹ cảm thấy hài lòng nhất! Một ngày nghỉ đầu tiên trong hơn 5 tháng vất vả vừa qua và kể từ ngày mẹ có con lớn lên trong mình... Mẹ con mình cũng có làm gì đâu, mẹ dọn dẹp tủ quần áo, xem ti vi, nằm chơi thơ thẩn với con và chiều thì nấu cơm đợi ba về ăn... Hạnh phúc đôi khi chỉ đơn giản là vậy phải không con? Mẹ cứ tưởng tượng sau này mỗi chiều hai mẹ con tung tăng xuống nhà chờ đón ba về chắc thú vị lắm... Không biết chừng đến lúc đó, mẹ "đầu bù tóc rối", làm gì có thời gian mà thơ thẩn dắt con xuống chờ ba đi làm về :-( Mẹ sẽ cố con nhé, cố làm một bà mẹ dịu dàng với con và luôn "tình củm" với ba của con nhe! Mà nếu vậy thì cả con và ba đều phải "ngoan" thì mẹ mới làm được heee...heee...

Mẹ không thôi nghĩ về challenge trước mắt của hai mẹ con mình, biết làm sao được. Mẹ quyết định chờ thêm 3 ngày nữa trước khi đi gặp bác sĩ, mọi việc sẽ tốt con nhé! Con hãy làm cho bác sĩ Quỳnh ngạc nhiên như hồi con 16 tuần ấy, con đã lớn một cách nhanh chóng và "qua mặt" cái anh ovarian cyst đáng ghét đang ngày đêm giành giật mẹ với con ấy! Mấy hôm nay mẹ bị nôn hoài, mà mỗi lần như vậy thì chẳng thứ gì con trong bụng mẹ cả nhưng mà mẹ cố ăn bù lại as much as possible rồi, vậy nên con cũng lớn nhanh đi nhé!

Ngày mai mẹ mong mình khỏe để đi mua ít đồ tết cho nhà mình và mua tai nghe cho con. Mẹ mà không khỏe là ba phải đi một mình thôi, ba mẹ nợ con món quà ấy mấy tuần rồi còn gì...

Mẹ không thôi nghĩ về con, làm gì cũng nghĩ về con, vừa tốt vừa xấu vì nó làm mẹ lo lắng không nguôi nhưng cũng làm mẹ mạnh mẽ, thêm ý chí để vượt qua tất cả...

Mẹ mong nhanh đến ngày nghỉ tết quá, mẹ chẳng ham tết (nếu không muốn nói là sợ!), mẹ cũng sợ nghỉ dài ngày vì không có công việc thì nhớ lắm nhưng mà lúc này mẹ mong được nghỉ tết để có nhiều thời gian nghỉ ngơi cho con được ổn định...

Ba mẹ sẽ nghĩ xem tên con gái là gì nhé! Yêu con!