Wednesday, August 22, 2012

Ở nhà một mình

Title này quen lắm đó nhưng mà cũng là lâu lâu rồi mới lại như vậy, khoảng 6 tháng rồi mà... Cs đang đi Côn Đảo với Bayer còn mình ở nhà đi làm... Hơi tiếc vì đó là nơi hai vợ chồng plan để đi mấy lần rồi mà đều không đi được, giờ lại là chồng đi một mình, thôi thì coi như chồng đi tiền trạm hen!!!

Thực lòng mà nói mình cũng đang chờ ngày ở nhà một mình hơn hai tháng nay, vì rằng những ngày vừa qua, anh đang trong tình trạng relaxing nên mình cứ always be with him trừ những lúc đi làm... Chắng để làm gì cả nhưng mà mình không muốn chồng ở một mình rồi nghĩ lung tung :-( :-(. Tuy nhiên, từ sáng đến giờ sức khỏe rất không ổn, sáng nay không đi nổi nhưng cũng cố gắng xách giỏ đi làm một cách bình thường để chồng yên lòng đi ra sân bay... Không biết sao nữa, sức khỏe tồi luôn là vấn đề với mình... Không biết chồng có đi viếng mộ rồi xin xỏ sức khỏe tốt cho mình không ta!?!? Nói vậy thôi, chồng mà đi viếng mộ chắc là bão to, chồng ở ngoài đó không về được với voi con luôn quá!!! (ah, mà nếu vợ thì cũng không có đi đâu!?!)

Monday, August 20, 2012

Anh, sách và misc...

Anh thì là chuyện anh đi làm lại sau hơn hai tháng relaxing... Cũng chưa biết thế nào vì cũng chỉ mới bắt đầu thôi nhưng mà vẫn tốt hơn là lại tiếp tục ở nhà... Ở đâu cũng có vấn đề ở đó thôi, phải chịu đựng vì cái chung mà... Đôi lúc mình chán đến nỗi không muốn mở mắt ra để đi làm nhưng rồi thì vẫn mở và vẫn đi làm... Mình đạt được mục đích của mình là ok anh nhé. Anh cố gắng lên, em ở đằng sau chống lưng phụ anh nè... y n n...

Sách thì là chuyện mình mất 11 tiếng đồng hồ lau chùi và sắp xếp cái tủ sách. Nói rõ để mọi người khỏi hoảng hồn vì tưởng mình có một kho sách... Thực ra thì chỉ có tí tẹo thôi, ít ra là số đang nằm trên kệ sách, nhưng mà vì mở quyển nào ra cũng ngồi liếc dọc liếc ngang, rồi chăm chút đọc từng cái notes, từng câu đề tặng, rồi bồi hồi nhớ kỷ niệm xưa... Ôi sao mà lắm kỷ niệm thế, dù rằng có những lời đề bây giờ không thể nhớ nỗi tâm trạng và cảm xúc viết lúc đó nữa rồi...Khi mình nói với anh là mình dọn tủ sách, anh biết ngay là có một cô bé sẽ ngồi tỉ mẩn lau chùi và lại đọc trộm lung tung... heee... heee... anh cũng vậy thôi... Còn một núi sách vẫn còn để trong thùng, anh đi Côn Đảo về là phải phụ dẹp với em đấy nhé, để còn tìm cho được cái bằng đại học của em, lỡ nay mai em bị đuổi việc ở FF thì còn có cái mà đi xin việc chớ, ở nhà anh nuôi thì sao cam lòng

Misc. là tung tung phèn... Là đôi lúc suy nghĩ xem mình nên làm người xấu hay người tốt... Là lúc giả vờ không thấy không nghe không biết hay làm cho ra lẽ... Là lúc nửa muốn mắng hai thằng em một trận vì những thói tật của tụi nó hay lại nhẹ nhàng ngon ngọt as usual... Là lúc muốn xù lông lên vì mệt ở MC resort hay lại cun cút lầm lũi cho xong... Thôi thì một tuần cũng đã qua, một tuần mới đang bắt đầu... Ah, một tuần của mình chỉ xong khi hết đêm chủ nhật chứ không phải là thứ sáu như mọi người nhé...

Ráng lên, hết tuần này rồi tuần sau nữa là có lương  Eo ôi, ngọt ngào thế!!!!

Wednesday, August 15, 2012

Vẩn vơ

Buồn, mấy hôm nay buồn quá, cứ chất chứa trong lòng mà không thể nói với ai! Lại đang ốm nên cái cảm giác buồn càng sâu đậm thêm...

Lý do buồn? Chẳng rõ nó là gì nữa, một chút mơ hồ, một chút hiện hữu, một chút gần một chút xa... Nó là mấy đêm liền ngủ không ngon giấc vì ám ảnh chia ly, chẳng biết ai sẽ bỏ ai nhưng sao không thể bỏ nó ra khỏi đầu được... Nó là cảm giác tủi thân vì cả ngày không liên lạc với ai, sáng dậy thật sớm nấu cơm, rồi đi làm rồi hì hục chạy về nấu cơm... Nó là đau đáu trong lòng khi nghĩ về ba mẹ, là thổn thức qua mỗi cuộc điện thoại với ông bà... Là những ngập ngừng nửa muốn nửa không chia sẻ với chồng rằng mình đang nghĩ gì và cảm gì... Là sự nghi ngờ liệu rằng chồng có care hay chỉ phán cho một câu là em dở hơi...

Nhiều lúc chỉ muốn tung hê lên hết rồi muốn ra sao thì ra nhưng rõ ràng là mình không dám làm ... cứ biện mình là vì không muốn làm ba mẹ buồn nhưng thật ra là hèn nhát đúng không????

 

Monday, August 13, 2012

Mất hứng

Vừa log in và nhận được thông báo Multiply cũng sẽ đóng cửa blog kể từ 1 tháng 12. Sao số mình xui dữ vậy ta? Hết yahoo rồi đến thằng này. Thôi, mất hứng, không viết nữa, từ từ có thời gian rồi sẽ "dời nhà"!!!

Wednesday, August 8, 2012

Sao em không la anh?????????

Tối qua, như thường lệ, ăn tối xong thì chồng lại lui cui phụ vợ rửa chén để vợ chuẩn bị thức ăn cho ngày hôm sau. Chồng lúc đó mới tự thú là đã làm bể hai cái muỗng và một cái chén Minh Long mình yêu thích (hèn gì mấy ngày nay vợ cứ thắc mắc là sao chén muỗng nhà mình ít đi!). Chuyện không có gì để nói nếu chỉ là vậy nhưng mà sau đó, chồng lại tiếp tục hỏi là "sao em không la anh? sao không la anh là phá vỡ đồ????". Vợ mắt tròn mắt dẹt vì ai đời lại kêu vợ la mình làm gì, vợ chỉ cười trừ và bảo "bể rồi thì mua cái khác, coi như "kích cầu" cho nền kinh tế chứ có gì đâu mà la chồng!". Chồng cứ hỏi đi hỏi lại chuyện sao vợ không cằn nhằn và cuối cùng thì "bật mí" lý do: "Anh chờ em la anh vì tội làm bể chén để anh có cớ không rửa chén nữa. Anh ghét rửa chén lắm nhưng vì không biết làm gì khác nên chọn rửa chén để giúp em"..... Trời ơi, vợ cười chảy nước mắt luôn đó, vừa thương vừa mắc cười............. Sau đó nghiệm ra mới thấy tại sao mình được anh giúp nhiều thế (so với một vài ông chồng khác mình biết và nòi đâu xa, hai thằng em trai của mình!) vì chẳng bao giờ mình cằn nhằn anh vì anh làm không tốt việc gì đó mà toàn là rối rít cảm ơn và "thưởng"

Cả đêm nằm nhớ lại chuyện đó mà mắc cười dù đang rất đau nhưng mà đúng là vợ chồng có những khoảnh khắc đáng yêu thế đó. Mà chồng phải biết sự thật là vợ không hề cố tình không la chồng để chồng tiếp tục làm phụ vợ đâu mà thực sự là chuyện đó không có gì đáng để phàn nàn cả, việc chồng lăng xăng vào bếp phụ vợ đã làm vợ sung sướng lắm lắm rồi nên có cá khét, cơm khê hay vỡ chén cũng đều tuyệt vời cả.....chồng biết không?????

Voi con

Monday, August 6, 2012

Re-start

Phải hơn hai năm rồi không update gì trên blog này, mấy ngày nay lại "cuồng tay" quá, phải lại viết thôi...

Vừa đọc lại các entry trước, vẫn tràn đầy cảm xúc, vậy là dù cho "gió dập mưa vùi" tim mình vẫn chưa chai sạn... Vậy là được rồi...

Nhiều thứ để viết lắm, vì có đôi lúc cứ ngồi thơ thẩn, viết lung tung, quăng linh tinh... Khu vườn nhỏ nè, nấu ăn nè... những thứ mình đang dành nhiều sự chăm sóc...

Entry kế tiếp sẽ là "our trips", tự dưng mấy hôm nay cứ nghĩ là sẽ summary lại các chuyến đi của chúng mình, không nhiều nhưng có những khoảnh khắc mãi mãi không quên (dù là buồn hay vui)... Will be published shortly!