Thursday, June 27, 2013

Con bị ốm

Điều mà ba mẹ lo sợ nhất rồi lại xảy ra qua sớm, con ốm khi chưa đầy một tháng tuổi. Khóc ngằn ngặt mấy hôm liền, bú ít đi hẳn, bs bảo con bị đầy hơi và mẹ cầu mong là chỉ có thế thôi. Mẹ thật sự thấy kiệt sức, không biết sẽ gắng gượng được bao lâu nữa... Con gái ơi, mẹ chỉ mong con khoẻ mạnh, con cố gắng lên nhé!

ba sắp nghỉ việc và chuyển sang công ty mới, mẹ hy vọng sẽ là một bước khởi đầu lại tốt đẹp để ba mẹ có thể chăm sóc tốt cho con gái bé bỏng của mình. Mẹ con mình cũng cố gắng khoẻ mạnh dzui dze để ba yên tâm công tác con yêu nhé!

yêu con nhiều lắm, nhìn con đau bụng quằn người mà mẹ không cầm được nước mắt.

Tuesday, June 25, 2013

Lòng mẹ

Mẹ đang ngồi len lén nhìn con nằm một mình ngọ ngoạy trong cũi của mình mà rớt nước mắt. tự dưng thấy thương con và có lỗi với con, chỉ chực ôm lấy con vào lòng... Mẹ mệt quá nên mới đành để con nằm một mình vì khi con không ngủ, nằm một mình là chân tay đạp loạn xạ cả lên... Mẹ chỉ muốn ôm con những lúc đó nhưng mẹ mệt quá, còn đêm nay nữa, không biết con có ngủ ngon không nếu không thì mẹ phải ôm con trên tay để con khỏi quấy khóc cho ba con ngủ, sớm mai lại có sức đi làm...

Tự dưng mẹ thấy hối hận ghê gớm vì đã để nhà mình vào cảnh này. Mẹ thì mệt mỏi triền miên vì thiếu ngủ, thiêu cả tời gian để phục hồi sức khoẻ, ba cũng mệt mỏi vì vừa đi làm vừa phụ việc nhà, và con thì chắc chắn đã không được chăm sóc tốt vì ba và mẹ đều mệt. Mẹ tự hỏi bản thân sao mẹ phải ngược đãi mình đến thế?! Suy cho cùng thì chỉ là tiền thôi mà, sao mẹ không thuê người để người ta làm cho mình?! Sao mẹ không cương quyết set up mọi thứ để mẹ có thể thư thả nhất enjoy life với con thay vì phải quần quật như osin?! Mẹ không muốn "nhức lỗ tai" vì lời ra tiếng vào nhưng sao mẹ không mackeno, nói mười ngày thì cũng thôi, không thì 100 ngày cũng phải thôi! Mẹ cứ sợ cho những tình huống xấu trong tương lai khi mà ba thất nghiệp và mẹ thì chưa đi làm lại, mẹ sợ ở nhà xảy ra chuyện gì mà không có tiền thì mọi người biết trông chờ vào ai... nhiều nhiều lắm nhưng mẹ quên mất rằng hơn lúc nào hết, bây giờ là lúc mẹ nên thương thân mình. thực sự là mình không thương mình thì hy vọng gì người khác thương mình... Mẹ biết hết những lý thuyết đó nhưng không hiểu sao mẹ không thực hành !? Mẹ cũng biết là mình có quyền cho đi nhiều nhưng không có quyền đòi nhận lại, ngay cả vợ chồng, nên tự lo thân mình vẫn là tốt nhất nhưng sao mẹ không làm được. Cuộc đời mẹ giờ đây sang trang mới, vì mẹ có con nên liệu chăng mẹ sẽ đủ cưng rắn để thương mình và bớt hy sinh...

con gái bé bỏng ơi, cả nhà cùng cố gắng con nhé!

(entry này viết chiều tối qua nhưng chưa xong thì KC bé bỏng bắt đầu quậy nên đành xếp bút!)

Tưởng...

Sáng nay mình đã marathon xuống tiệm tạp hoá dưới chung cư để mua ít đồ dùng thiết yếu, đi chừng 5 phút thôi mà lúc quay lên nhà, mồ hôi vã ra và thấy người nhẹ hẫng, chợt nhận ra mình vẫn rất yếu so với mình tưởng...

còn nhiều cái mình tưởng lắm, cố mà "ở trên mặt đất nhiều hơn" mình nhé!

Wednesday, June 19, 2013

Moody quá!

Con gái đang ngủ, gương mặt thiên thần! Yêu yêu quá đi mất!

Tự dưng thấy buồn kinh khủng, không biết có phải là dấu hiệu trầm cảm sau sinh dù mẹ cố gắng hết sức để tránh bị trầm cảm. Không hiểu sao thấy buồn quá, vì rất nhiều lẽ, nhiều lý do!

Sáng nay phát hiện con gái có một chút bất thường, tim mẹ như thắt lại khi phát hiện, cầu mong là không có chuyện gì. Hai mẹ con không thể tự đi bệnh viện nên hai mẹ con chờ ba về hội ý tối nay. Mẹ cố không khóc, cố bình tĩnh chờ ba về! Tâm trạng mẹ thật là lẫn lộn, không biết phải làm gì, cung không dám gọi điện cho ba, mẹ viết lung tung để vơi bớt phần nào! Khoẻ mạnh con nhé, bình yên con nhé!


Tuesday, June 18, 2013

Stress

Stress càng ngày càng hoành hành trong nhà mình, cả ba và mẹ đều cố gắng để tránh mặt anh bạn này nhưng xem ra khó quá! Một ngày không ngủ được quá 5 tiếng cả ngày lẫn đêm mà kêu đừng stressful thì cũng hơi bị thử thách con ái nhỉ! tình hình rất là tình hình vì ngoài nụ cười thiên thần của con thì càng ngày con khóc càng to, cả về âm thanh lẫn khẩu độ và tần suất. Mẹ cảm thấy khôn khổ khi sắp tới giờ ăn của con mà ngực nhẹ tênh không có sữa... dù rằng đến giờ này mẹ đều tìm ra cách để kiêm được bữa ăn cho con nhưng mà con biết không, tiếng on khóc làm mẹ stress kinh khủng, vừa vì cảm giác có lỗi với con vif mọi thứ không sẵn sàng, vừa vì mệt mỏi, vừa ức chế rồi lại không có sữa, cứ cí vòng luẩn quẩn ấy dù mẹ biết rằng nếu con không khóc thì con đâu biết làm thế nào :-( mẹ không rời mắt khỏi con nên mẹ ao ước giá như con đừng khóc, chỉ cần chụt chụt cái miêng yêu yêu xinh xinhlaf mẹ ho con bú ngay thôi heee heeee

mẹ stress đến nổi mẹ không dám để con thức chơi mà hể cứ cho con bú xong là dỗ con ngủ luôn. ôi, mẹ không muốn thế tí nào cả, con gái yeu quí ơi, mẹ con mình ráng hiểu nhau và hợp tác tốt con nhé. Ba đang rất struggle với công việc mà mẹ con mình quá bận bịu với nhau rồi nên mẹ không hỗ trợ ba được mấy nên mẹ con mình ráng đừng để ba bận tâm nữa nha con.

mẹ cảm giác con có lớn lên nhưng vẫn rất bé bỏng, có lẽ 30 năm nữa thì vẫn là cảm giác ấy con gái nhỉ!

Wednesday, June 12, 2013

Another Wednesday

Mẹ vốn thích thứ tư vì nó giữa tuần, nếu lúc chán đi làm thì cũng thấy là sắp đến cuối tuần, còn lúc nào nhiều việc thì thấy không rush lắm vì mới giữa tuần, còn nhiều thời gian :-) và bây giờ thì thêm một lý do nữa để mẹ thích ngày thứ tư vì ngày ấy thiên thần của mẹ ra đời... Trưa nay bất giác mẹ bần thần nhớ lại thứ tư trước, cái ngày mà mẹ phải trải qua nỗi sợ hãi của mất mát kinh khủng nhất trong cuộc đời mẹ đến giờ và cũng là ngày mẹ vỡ oà sung sướng khi biết con bình yên...

Hai hôm nay con hơi có vấn đề nên ba mẹ cực kỳ căng thẳng nhưng tự nhiên chiều nay mẹ thấy lòng nhẹ hẳn, con đang say sưa ngủ và mẹ đang nằm cạnh con và hai mẹ con đang nghe nhac abba, heee heee.... mẹ vẫn "chạy sữa từng bữa" cho con nhưng mẹ không căng thẳng nữa, ít nhất là hôm nay con nhé, hy vọng tối nay ba mẹ sẽ có một tối ăn cùng nhau và dễ chịu hơn, mệt mỏi đôi lúc làm cho con người ta cau có và gắt gỏng dù cả ba và mẹ đều đã rất kềm chế bản thân... mẹ mệt mỏi toàn vì "người bên ngoài" dù mẹ hiểu là nên mackeno nhưng mẹ chưa làm được, mẹ sẽ cố gắng vì cuộc sống gia đình mình còn bị interfere dài dài nhưng làm gì làm, những chuyện liên quan đến con phải do ba và mẹ quyết định, không ai khác có quyền can thiệp vào...

Con vẫn ngủ, mẹ đi chuẩn bị bữa tối rồi chờ ba về đây, yêu con, yêu ba của con nhiều nhiều!

Tuesday, June 11, 2013

Sữa mẹ

Mẹ bị khủng hoảng vì không đủ sữa cho con bú và con gái mẹ thì nhất định không uống sữa ngoài... mẹ cố gắng cật lực nhiệm vụ bò sữa nhưng mà nếu con làm mẹ stressed như bây giờ thì nhiệm vụ hơi bất khả thi đấy con nhé!

Hôm qua ba đi làm trở lại nên cả ba lẫn mẹ đều đuối như cá chuối và có bao nhiêu chuyện cần nói với nhau nhưng con gái lại khóc ngằn ngặt, chắc đau bụng hay sao ấy, nên ba mẹ chỉ còn biết có con thôi, chẳng ôm nhau nổi lấy một cái nữa, thế mới "thấm thía" lời phát biểu của ba rằng"con bé này sẽ quyết định toàn bộ cuộc đời còn lại của chúng mình". Thật sự là vậy, sự hiên diện của con trong cuộc đời ba mẹ là điều không thể ngờ được (đến tận bây giờ!), rồi thì ngày con chào đời, ba mẹ tưởng rằng mình đã rất well prepared nhưng rồi con cũng ra đời theo cái cách con muốn, làm ba mẹ đến giờ nhớ lại vẫn còn rùng mình, rồi sẽ còn nhiều thứ nữa con gái sẽ "dẫn" ba mẹ chạy theo mệt nghỉ luôn cho mà xem.... Sao cũng được, ba mẹ sẽ cố gắng hết sức có thể con nhé, chỉ kong sao con khoẻ mạnh... tối qua nhì con khóc ngằn ngặt, mẹ đau nhu cắt ấy, ba thì xót xa...

mẹ chưa bắt đầu chiến dich chụp ảnh con vì cũng sợ phải kiêng nhưng mà mẹ mê mẩn nụ cười của con lắm, nhìn con cười mẹ có thể nín khóc ngay và quên hết mọi thứ... khổ cho ba rồi, mẹ cười ba cũng quên hết mọi thứ trên đời nên giờ thêm con cười nữa thì ba phải sung sướng biết mấy con nhỉ

yêu hai ba con lắm lắm!

Friday, June 7, 2013

second week

Tuần thứ hai bắt đầu với nhiều biến cố hơn! Đầu tiên là chuyện con bị tăng chỉ số vàng da và ba mẹ không được phép mang con về nhà, biết rằng đây là một chứng bệnh phổ biến thôi nhưng mẹ cũng như rơi xuống đất khi mà đã hùng hục khăn gói chuẩn bị về nhà! rồi cũng được về nhà sau đung một tuần trong bv, bao nhiêu "trục trặc" đang chờ mà ba mẹ chưa hình dung được, mẹ hàu như thức trắng đêm, dễ tủi thân hay khóc, ba cũng uể oải hết mực, con gái thì "nắng mưa" thất thường theo số lượng người thăm viếng, có lúc mẹ chỉ muốn tung hê...

tuần sau mẹ quyết định thuê người hăm sóc mẹ con mình, kệ, muốn ra sao thì ra, cả đời mẹ đã cố gắng tự bươn chải đến sức cùng rồi...

mẹ cảm thấy tệ hại vì lẽ ra đây phải là những ngày hạnh phúc nhất vì mẹ đã có con trong đời nhưng dẫu sao mẹ cũng chỉ là "người trần mắt thịt", sức chịu đựng có giới hạn mà thôi nên niềm vui tinh thần với con đôi lúc không lấn át được mệt mỏi thể xác của mẹ... đừng giận mẹ nhé con yêu! mẹ sẽ cố gắng nhiều hơn nữa.

yêu con, yêu ba của con! xxx