Monday, January 28, 2013

28 Jan. 2013

Mẹ đang lo lắng buồn bã vì tình trạng behind schedule của con, đứt đuôi chắc là lỗi tại mẹ rồi, mẹ ăn uống kém quá nên chắc con mới thế... Mẹ không biết sao nữa, biết là lo cũng không thể làm được gì, thậm chí có hại thêm nhưng mẹ không thể không lo... Cứ cái vòng luẩn quẩn ấy. Hai mẹ con mình cố thiệt nhiều nha con gái, thứ hai tới mình lại đến thăm bác sĩ nhé, không thì mẹ không còn tâm trí đâu là Tết với chả Tết... mọi chuyện sẽ tốt con nhé, con đã "dọa" bố mẹ mấy lần rồi, sợ lắm...

Nhà mình "khởi động" Tết rồi con gái nhé, mở đầu bằng hai lọ dưa món và hành muối. Hy vọng mẹ làm ngon cho ba ăn và biếu bà ngoại dưa món và biếu bà nội hành muối... Mẹ nghĩ Tết năm sau chắc mẹ không có thời gian để làm những thứ đó nên năm nay mẹ sẽ cố gắng làm để ba ăn thử nhé! Rồi sẽ có bắp bò ngăm mắm nè, thịt bắp rút xương ngâm tiêu xanh nữa... Và ba mẹ sẽ mua một tủ rau xanh cho cả tuần Tết con ạh... Năm nay mẹ chẳng đi đâu mà, ở nhà ăn ngủ vậy...

Con gái ơi, ba mẹ yêu con nhiều, con khỏe mạnh nhé!

Friday, January 25, 2013

Can't stop thinking of you, baby!

Mấy tuần qua mẹ không viết gì, phần vì bận, phần nữa là buồn bã nhiều thứ, cũng không hẳn là buồn nhưng đầu óc vơ vẩn lắm...

Tổng kết thành tích của mẹ con mình xem nào! Bụng mẹ to lên nhiều lắm, toàn bộ áo ngủ bắt đầu chật trừ hai cái áo sexy nhất thôi (mẹ cứ mặc nó hoài vì nó rộng rãi làm ba cứ tưởng mẹ "quyến rũ" ba cơ đấy!), nhưng đồ đi làm vẫn ổn nên vẫn tạm mặc được... hình như mẹ tăng được khoảng 2 kg rồi... Good point nhé! Weak point là mẹ hay bị ói, có hôm "lỗ vốn" luôn như sáng hôm nay chẳng hạn, có nhiều lúc cái cảm giác buồn nôn ấy y như lúc mẹ nghén 12 tuần ấy, chả hiểu sao lại thế... Tệ nhất là mẹ bị đau lại đến độ không dám "wait and see" mà phải chạy đi bác sĩ luôn hôm đầu tuần và lại phải uống cái thuốc chưa được kiểm nghiệm kia... thực sự là mẹ thấy lo con ạh nhưng chẳng biết phải làm sao, thôi thì tin vào bác sĩ và số mệnh vậy...

Mẹ vừa mong đến ngày mai nhưng cũng sợ, không biết sẽ thế nào đây... Ba thì luôn luôn dũng cảm, ba bảo là cứ đi kiểm tra xem thế nào nếu tốt hết thì vứt nỗi lo đi, nếu xấu thì cũng sớm có hướng giải quyết... Mẹ biết là ba cũng lo lắm nhưng ba luôn vững chãi cho mẹ con mình có chỗ dựa con nhỉ! Mẹ cầu mong mọi chuyện tốt đẹp để ông bà cũng không buồn con nhé! Mẹ không thể delay thêm một ngày nào nữa mà nhất định ngày mai phải đi kiểm tra thôi... Mẹ hy vọng nhiều lắm, con yêu ơi!

Can't stop thinking of you, baby! Luôn khỏe con nhé, cần chất gì cứ lấy từ mẹ nhé, rồi mẹ sẽ bổ sung sau con nhé. Ngày mai mẹ sẽ biết con mẹ thế nào đế mẹ yêu tâm cho những tháng ngày còn lại. AH, ngày mai nữa là mẹ con mình đi được nữa chặng được rồi đấy nhé. Nếu sau khi ở bác sĩ ra, không quá mệt, ba mẹ sẽ đi mua headphone để cho con nghe nhạc nhé! Ba mẹ vừa mua được mấy hits collection yêu lắm!!!

Yêu con, yêu ba con nhiều nhiều!

Tuesday, January 15, 2013

Trăn trở

Tối qua, đến lúc đi ngủ, ba nói với mẹ là có biết bây giờ ba có thể làm gì để vẫn có đồng ra đồng vào mà không phải đi làm như bây giờ không? Mẹ nghẹn lời, giả vờ lơ đi không nói gì... Me thao thức suốt đêm vì mẹ biết ba sắp sửa hết chịu đựng nỗi rồi! Mẹ không biết phải làm sao nữa, mẹ không thể cáng đáng được hết vì bây giờ mẹ không thể làm việc vất vả như trước nữa, sau này, ít nhất 1 năm nữa cũng không thể nên mẹ không thể nào khuyến khích ba take a break được... Mẹ biết ba cũng nặng nề lắm và nếu mẹ không "bật đèn xanh" thì ba cứ lây lất thôi... Không biết phải làm sao nữa, tại ba không may mắn hay ba chịu đựng quá kém mẹ cũng không biết nữa... ba là người chịu thương chịu khó, ngày nào cũng làm việc trễ, về nhà cũng làm tiếp để mẹ con mình chèo queo nhưng sao ba vẫn không tìm được niềm vui và tình yêu công việc con nhỉ! Mẹ không biết phải làm sao nữa, như vậy hoài cũng không phải là cách.

Mẹ phải nói chuyện với ba, lòng mẹ cũng bất an lắm, nhưng chưa biết sẽ phải bắt đầu thế nào...

Mẹ và con đều yêu ba nhiều, ba cố lên nhé!

Monday, January 14, 2013

Blue Monday

Mẹ nhận được món quà vô giá từ con gái rồi nhé, những cú đạp đầu tiên mẹ cảm nhận được.... Yêu con quá đi mất, chỉ thưong ba, mỗi lần mẹ nói con đạp ba tức tốc chạy đến nhưng mà đến nơi thì xong rồi, mấy lần ba còn cứ đè tay mãi mong cú thứ hai nhưng chắc con biết trêu ba hay sao ấy, chả thèm làm cú nữa....Mà ba mạnh tay lắm đấy nhé, mấy lần làm mẹ đau, hy vọng con không đau :-(

Khoe với con chút nhé, hôm sinh nhật mẹ phải đi làm, ba mẹ cũng không tổ chức gì cả nhưng lúc mẹ về nhà thì nhà cửa tươm tất rồi, ba tự tay chưng một bình hoa hồng to và một con gấu bông màu tím :-) :-) sao ba biết mẹ đang muốn có gấu bông nhỉ!? thể nào cũng là mua cho con gái í mà, mẹ ghen tị với con đấy nhé, nhiều hôm ba "chào" con đi ngủ mà quên mất mẹ đó.... Con ơi, cuộc sống ba mẹ không phải toàn màu hồng đâu, cũng khó khăn trắc trở, cũng va chạm cãi vã giận hờn, cũng đầy lo toan khó nhọc nhiều lúc tưởng như bỏ cuộc nhưng cái chính là ba mẹ (hoặc ít nhất là mẹ!) luôn luôn trung thành với ý tưởng gìn giữ một mái ấm gia đình đến hết mức có thể... và những khoảnh khắc yêu thương như vậy giúp mẹ giữ vững tinh thần con ạ... Mẹ chưa từng hối hận với quyết định của mình dù là những ngày đau khổ nhất. Mẹ cố gắng và hy vọng mọi thứ sẽ như vậy mãi con nhé, đặc biệt là sự hiện diện của con sẽ làm cho ba mẹ càng ý thức rõ ràng hơn về hai tiếng gia đình để rồi mỗi người đều có ý thức gìn giữ nó...

Hôm qua dù không khỏe lắm nhưng mẹ cũng cố gắng về nhà nội ngoại, mẹ cũng nhớ ông bà lắm. Nhà nội có chuyện không vui của cô út nên mẹ cũng thấy buồn (đặc biệt buồn hơn là nó recall lại chuyện buồn của ba mẹ!). Mong sao gia đình cô út sớm vượt qua sóng gió này, nếu không cả nhà buồn lắm! Về nhà ngoại thì mẹ cũng vui một chút khi cả nhà lại quây quần nhưng mà nhìn hai cậu bơ phờ và .... (mẹ chẳng biết dùng từ gì để mô tả!) mẹ lại thấy quặn thắt trong lòng... Nhìn bà ngoại cứ đi tập tễnh mẹ cũng lo mà chẳng biết phải làm gì, phải chi ngày nào cũng có mẹ "kềm cặp" chắc bà sẽ khá hơn đó, ít nhất là phần ăn uống! Ông ngoại thì không thể gầy hơn nữa, ông càng lúc càng yếu, có chăng ông vẫn giữ vững tinh thần lạc quan vui vẻ nên mẹ cũng yên tâm được phần nào... Tối về đến nhà mẹ nằm thừ ra rất lâu để nghĩ về đại gia đình, sức mẹ có hạn, sao có thể lo cho hết mọi người con nhỉ!? mẹ chỉ cầu mong ai cũng được bình yên là mẹ mừng lắm rồi...

Hôm nay mẹ rất mệt, sau buổi trưa mẹ tưởng là mẹ phải nghỉ làm về nhà nằm nhưng mà mẹ cố gắng một lúc thì cũng đỡ... Mẹ quay lại việc chỉ ăn rau củ quả thôi, xót ruột quá nhưng mà mẹ cũng chẳng biết làm sao được, thôi thì con cần gì cứ lấy từ mẹ nhé, mẹ sẽ bù lại sau...

Hy vọng đêm nay mẹ sẽ ngủ ngon nếu không mẹ kiệt sức đó!!!!

Saturday, January 12, 2013

Welcome my 36!

Mong 365 ngày mới mình luôn khỏe mạnh và bình yên trong cuộc sống, vẫn tràn đầy tình yêu thương và được yêu thương...

Một tấm thiệp chúc mừng sinh nhật mình luôn nhận được vào đúng ngày này từ một người cách xa nửa vòng trái đất. Love it, love every single words you write to me, my best friend!


Thursday, January 10, 2013

Thế thái nhân tình

Hôm qua nay lại có chuyện personnel lùm xùm một chút nên mẹ cũng phải suy nghĩ hơi nhiều. Tối qua đau quá nên đi nằm sớm nên đến lúc nửa đêm lại tỉnh như sáo và nghĩ tiếp :-( Mẹ cũng thấy buồn nhưng không nặng lòng nhiều nữa vì mẹ biết cuộc đời là vậy, không phải ai biết mình phải và nên làm gì... Thực sự mà nói, mẹ khác nhiều so với 10 năm trước, mẹ biết chấp nhận hơn và hình như mẹ chỉ còn kỷ luật cao với chính mình mà thôi, những người khác kể cả người thân trong gia đình mẹ luôn luôn cố gắng nhìn nhận cái tốt để "biện minh" tất cả những gì chưa tốt của họ... mẹ rất vui vì điều đó con ạ...

Mẹ thích xoa bụng và nói chuyện với con nhưng hình như làm vậy cũng không tốt lắm nên mẹ ngày nào cũng nói chuyện với con bằng ý nghĩ nhé. Con cảm nhận được mà đúng không, con gái?!? Mẹ chưa biết giới tính của con nhưng mẹ cứ cảm giác đó là con gái, ba mẹ thích thế nhưng nếu là con trai thì cũng không sao con nhé, thì lúc đó mẹ sẽ được là hoa hậu của nhà mình thôi... Ba mẹ không có nhu cầu biết giới tính của con nên cũng không siêu âm gì cả, lần tới kiểm tra bác sĩ nói thì nói, không thì ba mẹ cũng không tìm hiểu đâu con nha. Tối nào ba cũng phải nói vài câu và hôn con thì mới ngủ, nhiều hôm làm mẹ thức giấc thì lại hối hận vì mẹ khó mà ngủ lại sau đó :-(

Con ơi, không hiểu sao mẹ đang có một cảm giác rất bất an, mẹ không biết là chuyện gì nữa... Thực sự mẹ thấy hơi sợ, vừa mong thời gian qua nhanh, vừa lại sợ... Con thật khỏe mạnh nhé, ai cũng mong con mình xinh đẹp thông minh, còn mẹ chỉ mong con bình thường, bình thường theo đúng nghĩa của nó, không cần vượt trội xuất chúng gì hết ...

Mẹ sẽ mua máy hát để cho con nghe nhạc sớm nhé, mẹ cũng cần nghe nữa để dễ ngủ... chỉ thương ba, tối nào mẹ cũng mệt, để ba xem phim hoặc chơi cờ một mình... ba ráng nhé, mai mốt con chơi cùng ba nha heee...hee....mẹ sẽ cố gắng thu xếp nghỉ phép ít hôm, suốt nửa năm nay quần quật với bao nhiêu biến cố mà, thương con quá, mẹ chưa từng thực sự nghỉ ngơi một ngày nào từ lúc có con trên đời... Xin lỗi con nhé!

Tuesday, January 8, 2013

Wish list

Mấy hôm nữa là sinh nhật mẹ, là một ngày với nhiều thứ, là ngày mẹ bước sang tuổi 36 (tròn 3 con giáp!!!), là ngày mẹ tròn 10 năm làm tại Freshfields, là ngày con mẹ tròn 18 tuần tuổi... Ba cứ vò đầu vì không biết sẽ mua quà gì cho mẹ nên cứ  năn nỉ mẹ làm wish list... thiệt tình là mẹ vốn tiết kiệm nên cũng chưa bao giờ sắm sửa gì cho mình dù đôi lúc cứ thích cái này thích cái kia nhưng mà mấy hôm nay cũng suy nghĩ wish list đó... Mẹ đang cân nhắc xem sẽ đi mua một teddy bear (hàng xịn hẳn hòi nhe!) hay là đi mua một cái máy hát đĩa thật xinh xắn... mẹ muốn đó sẽ là món quà mẹ dành cho con, con gấu bông để con chơi đùa và máy hát để mẹ có thể mở nhạc cho con nghe từ lúc trong bụng mẹ... Ba đang xót ruột vì lại có thêm một người để mẹ "để dành" và nhường nhịn... phụ nữ muôn đời là thế con nhỉ, trước là chồng con rồi mới đến phiên mình mà...

Hai hôm nay mẹ lại đau, cứ phải cắn răng chịu vì không muốn uống thuốc nữa sau khi biết rằng loại thuốc đó chưa được kiểm chứng trên người rằng có tác động gì xấu đến thai nhi không?! Hãi thật, sao bác sĩ có thể cho mẹ uống loại thuốc ấy nhỉ? chắc là cũng không có nhiều options khác...

Mẹ thấy mệt mỏi, chỉ muốn nghỉ ngơi thôi nhưng mà nằm ở nhà một mình cũng buồn lắm và chắc ba con và ông bà lại lo lắng thêm thôi nên cứ cố đi làm nhưng mà mẹ cứ phải cố gắng từng giờ một... công việc đang không quá nhiều nhưng cũng không thể share với ai được... vài tháng nữa mẹ còn phải tính việc training và sắp xếp công việc trước để mọi người giúp mẹ trong lúc mẹ ở nhà với con... cũng nhiều mối lo lắm nhưng mà mẹ đã quần quật 10 năm nay rồi, bây giờ break vài tháng cũng hợp lý mà con nhỉ!!! Mẹ không biết các đồng nghiệp sẽ đón nhận tin này thế nào nhưng chắc mọi người cũng vui với mẹ con nhỉ!?!

Wednesday, January 2, 2013

Chào 2013

Muộn mất một ngày mình mới viết được entry chào năm mới. Năm mới đến rồi, dù rất muốn nhưng mà mình đã không thể (theo thông lệ) chờ đến midnight để xem pháo hoa và chúc mừng năm mới chồng được... Năm mới đến với nhiều niềm hy vọng, chẳng cao xa gì, chỉ mong có thể thực hiện được trọn vẹn... Mong cho sức khỏe cả gia đình lớn gia đình bé đều dồi dào, mong cho công việc của chồng không quá "mệt mỏi" để chồng có thể chiến đấu lâu dài, mong cho anh chị em thuận thảo, yêu thương, mong cho các cháu khỏe mạnh, ngoan ngoãn và mong nhất là con mẹ ra đời bình yên...

16 tuần trôi qua rồi, mẹ tăng được 1/2kg :-( (xấu hổ quá! cũng may ba nói vớt được một câu "không sụt cân đã là may!"), trộm vía là con vẫn ok dù hơi bé so với tuổi... Mẹ vẫn đang trong "vòng kiểm soát đặc biệt" của bác sĩ vì cái bạn u kia vẫn đang chơi trò đuổi bắt với con và mấy hôm nay thêm cái chị Rubella đe dọa... Mẹ thiếu máu, lại không thể uống sắt vậy mà cứ hai ngày lại hy sinh một ống máu để test, thế mới khổ... Ráng con nhé, mẹ nổi tiếng là kiên cường mà, đã lúc nào mẹ chịu gục ngã đâu nên chắc chắn mẹ con mình cùng vượt qua nhé, dù có"trầy da tróc vẩy" một chút... Mẹ nhận ra là mẹ cần phải nghỉ ngơi nhiều hơn nữa vì những lúc đó mẹ đỡ đau, mẹ đã nói chuyện với sếp Milton của mẹ rồi, mẹ sẽ nghỉ phép nhiều hơn trong thời gian tới, bác ấy luôn ủng hộ mẹ trong mọi việc mà, chỉ có điều mong là vp đừng quá bận thôi, nếu không mẹ cũng nằm không yên...

Mẹ không yên tâm cho ông bà, càng lúc càng thấy lo, vết mổ của bà không ổn nhưng mẹ cũng không biết làm sao vì bây giờ mẹ cũng không có sức lo cho ông bà nữa... Ông bà cũng sợ mẹ lo nên toàn là giấu mẹ thôi, hỏi gì cũng không nói mà để cảm nhận ông bà thế nào thì trong nhà chỉ có mẹ thôi, không ai khác làm được cả! Mấy hôm nằm đó mà chảy nước mắt vì nhớ ông bà, ba đi về nội đòi ghé nhà nhưng mẹ không cho vì sợ ông bà tủi thân thêm... Biết làm sao bây giờ nhỉ, thôi thì cách duy nhất là mẹ con mình đều khỏe cho ông bà yên tâm, con ra đời bình an mạnh khỏe cho ông bà vui nhé!

Yêu con, yêu ba, yêu cả nhà nhỏ lớn của mình!