Friday, February 28, 2014

9 tháng rồi!

Hôm nay bé bỏng tròn 9 tháng! Vậy là đã một năm rưỡi chúng mình có nhau! Để mẹ tổng kết xem bé bỏng của mẹ đã làm được những gì rồi nhé! Đầu tiên là vận động nhé! Bò nhoay nhoáy, từ nhà trước đến nhà sau chắc chỉ mất vài phút, đó là cộng cả thời gian con dừng lại "thăm" từng phòng trên đường đi qua đấy nhé (và dĩ nhiên là phải loại trừ khả năng "ham chơi" như cô bé quàng khăn đỏ, ngồi lại trên tấm thảm san hô trước cửa mỗi phòng chơi heee heee!). Yêu nhất là khi con đang chơi trên phòng khách, nghe tiếng ba hay mẹ gọi con là con bắt đầu ngồi thẳng lưng, tai vểnh lên để xác định hướng âm thanh và bắt đầu bò... Con đứng cũng vững lắm rồi, dù là phải vịn nhưng không còn nhát nữa. Con bắt đầu trèo, trèo mọi nơi mà con có thể với được cái chân bé xíu (và ngắn ngủn!) tới heee heee... Ngày nào mẹ cũng doạ giận con ít nhất một lần vì bây giờ con không chịu ngồi trong ghế ăn mà chỉ thích đứng thôi! Chưa hết đâu, nếu con đứng lên ghế mà mẹ không hoặc chưa phản ứng kịp là con trèo lên bàn ăn luôn... Có ngày ngã cho mà xem con nhé! Nói chung về vận động, chẳng có gì phàn nàn con cả, ai gặp con cũng khen con "bé mà cứng cáp", trộm vía, đến độ mà ba mẹ cứ than thở là không biết con lấy đâu ra lắm năng lượng để vận động nhiều như thế (và cũng không ít lần ba mẹ định đưa con đến bs để kiểm tra vấn đề tăng động ở trẻ hic hic!) Kế đến là chuyện bú, chuyện ăn. Con không bú nhiều như các bạn đồng lứa nhưng mẹ không thấy phiền gì hết (mẹ cũng không ăn nhiều như những bà mẹ khác heee heee!) vì mẹ rất thương cái nết bú của con. Con bú ít nhưng hễ bú là rất tập trung, 3 phút, 5 phút rồi xong, không bú là dứt khoát bỏ ra cứ không có cái kiểu ngậm giờ này qua giờ nọ. Mẹ riết cũng thành quen, chưa từng ép con chuyện ăn uống dù cũng lo (và buồn ít ít :-). Về ăn thì mẹ càng không phàn nàn, vì con thích ăn và cũng style như bú. Ăn rất nhanh chóng, ăn xong hai mẹ con cảm ơn nhau rồi đi chơi. Tóm lại chuyện ăn uống, mẹ không phải phàn nàn gì cả vì mẹ biết bé bỏng làm được vậy là giỏi lắm rồi. Mẹ cảm ơn con! Mẹ mong con duy trì mãi "phong cách ăn uống" như vậy nhé! mẹ cũng phải cố gắng làm thức ăn ngon và mới lạ cho con nữa nhé! Rồi thì chuyện ngủ. Con còn thức đêm nhiều lắm, mẹ hơi lo vì con không ngủ say và lâu như các bạn khác nhưng đành chấp nhận, vì chắc con giống mẹ vụ này... Con mà giống Papa thì mẹ sướng phải biết heee heee. Tuy nhiên, mẹ phải biểu dương con chuyện ngủ riêng một mình. Nhiều lúc mệt mỏi và lo lắng, mẹ cũng mềm lòng, định cho con ngủ cùng nhưng mà con cũng quyết liệt khóc inh ỏi nên mẹ có thêm động lực cho con ngủ một mình. Mỗi sáng sớm thì con lại chui vào với ba mẹ như thế cũng đủ thích con nhỉ! Sáng nào mà con ngủ quên, không "gọi" mẹ bế xuống giường là mẹ tiu nghỉu vì không được ôm con trước khi đi làm. Bước sang tháng thứ 10, mẹ con mình cải thiện chuuyện ngủ nghỉ nha con. Việc chơi nào. Từ sau đợt nằm viện 10 ngày về, con ít chơi một mình hơn, con luôn tìm cách này hay cách khác để get involved ba mẹ chơi cùng con. Ở trong lớp thì con luôn có cách để mình gần cô giáo nhất và khi cần thì tót luôn vào lòng cô ngồi heee heee. Chắc là vì con đã lớn, con thích các trò chơi tương tác nên vì vậy là con luôn cố gắng có ai đó chơi cùng con. Chân con khéo "vô địch" từ hồi 3 tháng (vì con có thể nằm và giữ quả bóng nhỏ chuyền qua lại như cầu thủ ấy, tiếc là mẹ không quay clip nào hết!) nhưng giờ thì tay cũng ok. Con vỗ tay, con nhón tay để bốc đồ chơi, con chuyền đồ vật giữa hai tay và con cũng hay vuốt má ba mẹ :-). Con thích đàn, mẹ sợ con đứt tay nên cho con chơi organ nhưng con không thích, chỉ thích ghi-ta (chắc trông cho manly ấy mà!). Với con, tất cả mọi thứ đều có thể là đồ chơi, là thứ cho con khám phá. Tật xấu duy nhất là con hay cho đồ chơi vào miệng, mẹ mong là con sẽ sớm từ bỏ chuyện này vì không phải lúc nào mẹ cũng notice được chuyện đó để mà say NO với con. Last but not lease xem nào, chuyện ị tè. Perfect, không có gì để phàn nàn cả. Trộm vía, con chưa từng bị apple, thi thoảng bị "rượt" nhưng đều là vì kháng sinh cả, ngừng thì cũng hết ngay. Cứ thế phát huy con nhé. Mẹ cố tình không nói đến chiều cao,cân nặng vì chuyện đó có gì quan trọng đâu heee heee. "Nhỏ nhưng có võ" là được heee heee (P.S: Năm ngoái đến năm nay, mẹ chẳng viết được gì cho con, chung quy cũng là bận quá. Có ít thời gian thì lại chỉ muốn dành cho con thôi nhưng mà giờ mẹ sẽ cố gắng việt thường xuyên hơn và con phải tìm hiểu để add hình ảnh, rồi decor blog nữa. Đây sẽ là món quà mẹ tặng con ngay khi con biết đọc chữ nhé, con yêu!)

9 tháng, con gái bé bỏng trông thế này này!







Ông bà và chị đưa con đi dạo


Mẹ yêu em!

Con mua vui cho ba mẹ trước giờ đi ngủ đó!
 

Là ba mẹ quấn con đó hic hic
Mẹ yêu con, dì cũng yêu con lắm lắm bé bỏng ạh!

Siêu quậy!

Đến giờ đi ngủ mà em còn quậy vầy nè!