Thursday, August 31, 2017

Gửi Bi

Bi yêu quý

Nhớ ngày nào dì sang Nga thăm con, con chỉ mới 3 tuổi hơn, lúc nào cũng lon ton tranh chụp ảnh với dì. Dì nhớ mãi những cái ảnh chụp nơi Quảng trường đỏ. Thời gian trôi qua nhanh thật, mới đó mà con đã gần tròn 16 tuổi và hôm nay, con chuẩn bị bước sang một bước ngoặt lớn trong cuộc đời con, một cuộc sống tự lập xa nhà.

Thực tình, đến tận giờ phút viết thư này, dì cũng chẳng biết dì có thể quyết định cho con đi học xa như Bố Mẹ con đã quyết định và ủng hộ con không nữa hic hic nhưng dì biết đó là sự quyết tâm của cả nhà, bao gồm cả con.

Không mong gì hơn cho hành trình mới mẻ này của con, dì mong con nhiều sức khỏe, tự biết bảo vệ và yêu thương bản thân mình nơi xa, tận hưởng cuộc sống thú vị xung quanh và cũng đừng quên mục đích chính của hành trình là đi học.

Và hãy luôn nhớ, cả nhà luôn bên cạnh con, chia sẻ mọi niềm vui nỗi buồn nên hãy cứ luôn mở rộng lòng mình với mọi người nhé! Trong mọi trường hợp, gia đình luôn là nơi cho con quay về và được che chở!

Em Khánh Chi vẫn chưa hiểu là anh sẽ đi xa mình nửa vòng trái đất, em chỉ mới nghĩ là anh sẽ đi học cùng trường với bạn Khoa của em nhưng chắc em sẽ nhắc con luôn mỗi khi gặp Bố Mẹ con đấy!

Một chuyến bay tốt đẹp và một chặng đường vui con nhé!

Yêu thương và sẽ rất nhớ con!

Dì dượng và em Khánh Chi

P.S: Dì rất thích cái ảnh này của hai anh em! Ảnh chụp lúc em được 1 tháng tuổi còn anh thì 12 tuổi đấy ạ!

Hai anh em

Thursday, August 17, 2017

QUY NHƠN – SUMMER 2017

Lại thêm một mùa hè con phải đi học suốt :-(

Mẹ đã định bù đắp cho con bằng vài chuyến đi du lịch hè nhưng rồi công việc mới của Papa không cho phép, cố gắng lắm mới co kéo được 1 chuyến ngắn ngày với các bạn.

Quy Nhơn thật đẹp, chắc chắn chúng mình sẽ quay lại đó trước khi quá lâu con nhỉ! Mẹ iu con nhiều!

Chúng mình sẵn sàng cho tuần nghỉ hè và một bước ngoặt mới nhé!

p.s: Mẹ hậu đậu quên mang máy ảnh, may mà có ít ảnh của bố bạn AN :-)


Eo Gió một ngày nắng quá đẹp (nhưng quá nóng!)
Eo Gió một ngày nắng quá đẹp (nhưng quá nóng!)
Cùng bạn ngắm dê núi

Thursday, August 3, 2017

2009 note

Lục lọi máy tính, phát hiện ra cái note này viết ngày 15/12/2009. Note còn dang dở và có hẳn password cơ…

Chuyện chưa bao giờ là cũ nhưng giờ chẳng care nữa …

Chỉ mong 20 năm sau, con gái mình không phải viết một cái note như vầy thôi …

************
VS…

Tập 1: ỐM

Bố mẹ ốm, con gọi điện hỏi thăm rồi vẫn cố đi làm bình thường (dù “nóng như lửa đốt” trong lòng…
Ba má ốm, nhận điện thoại, hai vợ chồng được lệnh phóng xe về ngay, bỏ dở một kỳ nghỉ (hiếm hoi)…

Bố mẹ ốm, anh chị em liên tục gọi điện cho mình để động viên (vì mình là đứa hay bị ảnh hưởng của bố mẹ nhất) và gom góp và phân công…
Ba má ốm, không phải mất thời gian trả lời điện thoại vì anh chị em để vợ chồng mình “toàn tâm toàn ý” lo cho ba má…

Mình ốm, bố mẹ cuống cuồng, người nấu ăn, người thuê xe ôm để đến thăm và mang thức ăn…
Mình ốm, ba má bảo cứ để vợ nằm nhà một mình (cho dễ nghỉ ngơi), chồng cứ đi chơi nhà em chồng đã… (ốm thì nhiều dịp để ốm, đi chơi đâu có nhiều lần!)…

Tập 2: TIỀN

Biếu bố mẹ vài trăm để tiêu vặt, ba mẹ kiên quyết không nhận vì con gái phải để dành sắm sửa cho con, cho chồng… (mà đâu biết rằng từng ấy chỉ đủ ba mẹ ăn sáng vặt vãnh, làm gì đủ để mua một bộ Smart tailor cho chồng)…
Bẽn lẽn đưa má mấy triệu gọi là để dành phòng hờ lúc khẩn cấp, má nói làm gì để dành được, lắm thứ phải xài mà con… (má đâu biết con cũng chưa từng có ngần ấy tiền để gọi là tiêu pha cho bản thân!)

Góp vài trăm làm giỗ cúng ông, bố mẹ bảo không cần đâu, bố mẹ có thể trích tiền chợ mua tí hoa quả cúng ông là được, chỉ là tinh thần, đơn giản thôi… (nhưng cả đàn con đã gom về ăn một bữa đã thèm!)
Hai tháng trước đám giỗ, đã được ba má nhắc và mình đã ngay lập tức cân đối thu chi để có được khoản dư cần thiết, thế vẫn chưa đủ vì phải mời khá đông khách nên vì vậy con phải chịu khó tự tay đi chợ và nấu cho tiết kiệm (các anh chị em khác bận bịu chuyện gia đình!)… và con bị ốm sau mỗi cái đám giỗ 2 ngày 1 đêm …(quay về tập 1)

Tập 3: QUÀ

BÁNH CHUỐI “THẦN THÁNH”

Cuối tuần về nhà ông bà thấy mấy trái chuối chín đen không ai ăn, mình tiếc của cầm lên, bụng cũng đã nghĩ đến lò nướng :-) và thế là nhân buổi tối thứ 3, lấy chuối ra tráng miệng mà ba con nó không đụng đến, mình có cớ lôi bột lôi đường ra :-) :-) :-)

Công thức Savoury Days, chỉ bớt có 20gr đường nên hơi ngọt so với khẩu vị mình. Nhìn cái mớ hạnh nhân cắt lát nằm chờ cho mớ bánh lưỡi mèo mãi không có dịp làm, mình đem trộn vô luôn. Bánh nướng xong, con gái nhất quyết thử dù đã hơn 10 giờ đêm, hạnh nhân không kịp vàng nhưng rất giòn. Để qua hôm sau thì hạnh nhân bị ỉu, để mình hỏi các  cao thủ làm bánh xem có cách nào khắc phục không vì con gái mình thích cái vị này lắm


http://www.savourydays.com/recipe/banh-chuoi-than-thanh/comment-page-1/#comment-133472



Bánh mới ra lò đây!!!!
Có đứa đứng sau lưng nhất quyết bắt mẹ cắt bánh cho thử :-)
the 1st piece for my baby!
Yummy???
Let's try!
Yummy, baby? Bạn í khen cho đến lúc chìm vào giấc ngủ :-)