Wednesday, November 26, 2014

Chuyện trường lớp

Chỉ còn ngày mai và mốt nữa thôi là con rời xa lớp Đậu Đỏ thân yêu. Không còn má Cúc má Tiên và các bạn thân thuộc của con. Có vẻ con cũng cảm nhận được gì đó nên nhiều lúc cứ quấn quýt không rời các má và đôi lúc cứ lặng lẽ suy tư... Không biết con sao nhưng mà mẹ thì stressed nặng... Không biết những ngày tới sao đây nữa, mọi chuyện có ổn với con không nữa... Nhà mình sắp có rất nhiều đổi thay mà bản thân mẹ không chắc được là đúng hay sai, tốt hơn hay tệ hơn...

Ôi, đau cái đầu quá!!!

Friday, November 14, 2014

17th month

Tháng thứ 17 của con gái nè, mẹ tổng kết các hoạt động như sau:

- Ăn: con vẫn không ăn nhiều nhưng vẫn ăn ngoan. Vậy là được rồi. Con còn thích tự ăn cơ, mẹ ủng hộ chuyện này mặc dù nhiều hôm ba mẹ mệt quá thì cũng cáu vì phải lau dọn nhà cửa hoài hoài... Con có vẻ thích ăn cơm lắm rồi nhưng mẹ cứ nấn ná, ráng thêm tháng nữa nha con, mẹ sẽ cho ăn cơm hiii hiii

Minh hoạ cái ảnh con "ăn xin" mì của ba mẹ nè. Mẹ không cho con ăn mì này đâu nhưng vì con ngồi ngoan cho ba mẹ ăn cơm nên thưởng cho con vài cọng làm râu chơi :-)Không biết tại sao nhưng không có cách nào add cái ảnh minh hoạ "râu mì" cả hix hix, thôi bù bằng những hình ảnh khác (không kém phần iu nha!)



Em ăn phô mai, bao nhiêu vào bụng bao nhiêu lên mặt mũi tay chân nhỉ!?
Mỗi sáng weekend, em đều phải đi thị sát garage ô tô chung cư đó!
Papa thèm karaoke nên rủ em song ca, thi thoảng thì "bòoooooooo", "gâu gâu" giữa bài ca cải lương mùi mẫn hiii hiii
Liu xiu nắng sớm mai, nhìn em bé bỏng iu iu
Nàng công chúa bé nhỏ của mình - 16m20d
No no don't shoot! (thực chất ảnh này là mẹ khoe cái áo size 6 tháng của ẻm hic hic)
Hai tình yêu của tui!






Monday, November 10, 2014

Quá tải!

Một weekend thật "quá tải". Mẹ đau, con ốm, bà Ngoại nằm viện hic hic

Cả đêm qua hai đứa thức trắng, phần vì con ốm quấy quá, phần thì cả hai đều mệt mỏi, sao có những chuyện giải quyết mãi không xong nhỉ!?!

Tuesday, November 4, 2014

Đâu là giới hạn???

Đâu là giới hạn chịu đựng của một con người? Và giới hạn của mỗi người sẽ là khác biệt...

Với mình, quen chịu đựng từ nhỏ nên giờ sao cũng được, thân xác lẫn tinh thần... nhưng với con gái bé bỏng, giới hạn của con là đâu? Mẹ không biết nhưng mẹ vẫn đang "đánh cược" con với cái giới hạn của mẹ!

Nhiều vấn đề quá, mình mụ mị cả đầu óc, chuyện trường lớp của con đang lung tung, chưa đâu tới đâu, chuyện nhà cửa cũng chưa quyết rằng đi hay ở, thì lại đến chuyện của bà ngoại. Vừa giận vừa thương, đôi lúc như oán trách sao mẹ chẳng thương đứa con gái như mình, chẳng biết lo nghĩ cho bản thân để rồi mình phải ngược xuôi thế này! Giận thì nghĩ vậy nhưng mình chắc mẹ cũng đau lòng lắm, không muốn như vậy đâu! Giới hạn của ba mẹ là ở đâu, sao không đặt ra và không cho bất cứ ai bước qua dù đó là ai?

Sao những chuyện này không qua nhanh? Thèm một lúc, một buổi đầu óc nhẹ nhàng, cơ bắp không rã rời! Khó lắm sao?!