Thursday, October 23, 2014

Cái sự học

Hôm nay lại là một ngày bất an nữa của mẹ khi mà cô giáo lại nói đến chuyện chuyển lớp cho con. Kể từ khi con bước chân đến trường lúc 6 tháng tuổi, mẹ đã tự dặn lòng rằng không bao giờ, không bao giờ được có bất cứ hành động, suy nghĩ hay tư duy nào nhằm gây áp lực cho con trong vấn đề học hành. Mẹ chấp nhận con phát triển theo đúng con người của con, mẹ quan trọng con thành nhân hơn thành tài... Mẹ cứ nghĩ chỉ có áp lực thành tích học hành thì mới khổ con mẹ thôi và mẹ hứa không làm như thế!!! Và mẹ cũng nghĩ chắc còn lâu lắm, khi mà con phải học chữ cơ... Ấy vậy mà mới hơn một tuổi, đã bắt đầu có chuyện... Vì trường chuyển con lên lớp lớn hơn nên con bắt đầu stress nhiều thứ, con có những biểu hiện lạ mà theo sách vở thì đó là những sang chấn bạo hành trong nhà trường, rồi đỉnh đểm là khi mẹ bắt gặp con ăn bao ni-lon mà cô giáo dửng dưng thì mẹ đã rất quyết liệt chuyển con về lớp cũ...

Cuộc chiến còn dài, mẹ sẽ chuyển trường cho con nhưng không chắc mọi việc sẽ lại suôn sẻ. Thương con mới tí tuổi đã phải chịu những áp lực không đáng có và thương mẹ xót xa vì cảm giác tội lỗi và bất lực...

Buồn cho cái sự giáo dục nước nhà! Rồi sẽ còn nhiều nhiều nữa...

Wednesday, October 1, 2014

16th month

Tháng này chúng mình có những "chuyện" sau:

Vui là con lại được đi chơi biển lần thứ hai nhân dịp có ông bà Thắng vào thăm ông bà ngoại. Trộm vía, con đi chơi rất ngoan và vì mẹ chẳng đặt nặng chuyện ăn uống nên mọi thứ nhẹ tênh với cả nhà mình hiii hiii. Con vẫn "yêu nước" như xưa, con xuống bể bơi mãi chẳng chịu lên và vui ơi là vui... Có con mẹ cũng mạnh dạn hơn, chịu lao xuống bể bơi để chơi cùng con... Tiếc là biển sóng lớn quá nên con không được chơi nhiều dưới biển, hẹn lần sau con nhé! Đi đâu thì không dám hứa chứ còn Long Hải Vũng Tàu thì ba mẹ có thể thường xuyên đưa con đi "đổi gió" được thôi (i.e. một năm một lần!):-)

Buồn là con ốm một trận ra trò. Bị tay chân miệng và có biến chứng. May mà mẹ cảnh giác rất cao độ (đến mức độ cực đoan!) nên con đã vượt qua rất tốt... Chỉ thương hai mẹ con là toàn bộ cân nặng "dành dụm chắt chiu" trong suốt 8 tháng qua mất toi chỉ trong mấy ngày con ốm. Không sao, rồi mình sẽ lấy lại thôi hiii hiii. Điều làm ba mẹ đỡ buồn hơn chút là sau mỗi đợt ốm trầm trọng là con có một bước tiến vượt bậc, con chạy nhanh hơn (chắc do nhẹ cân, theo lời Papa nói!), con nói nhiều hơn (chắc do mẹ có nhiều thời gian chơi và dạy con hơn!), con nhận thức tốt hơn... Thế mới nghĩ mà buồn, con mà không ốm thì đời nào mẹ bỏ việc cả tuần bên cạnh con... Không phải mẹ không muốn mà cơm áo gạo tiền cứ cuốn mẹ đi, bé bỏng ạ! Rồi con sẽ hiểu đúng không con? Tổng thiệt hại cho đợt ốm này còn là ba bị đau bao tử nghiêm trọng, chắc do stressed quá, mẹ thì mất ngủ trầm trọng nên mấy hôm nay đầu óc vẫn còn trân mây :-( Anyway, con đã rất kiên cuờng, bs nói là vết loét đau thế mà con vẫn chỉ khóc có vậy thôi là kiên cường lắm đó! Con gái của ba mẹ mà con nhỉ!

Mẹ upload hình con trong tháng này đây nhé! Yêu lắm con gái ơi!

Tình yêu 16 tháng của  chúng tôi
Bơi thiệt là thích Papa ơi!
Nhìn em thích thú nè!
Cả nhà đều xuống bể bơi nè!
Full house
Behind the scene!
Em, Biển và Ba!
Mẹ ơi, bướm bay mất rồi!
Chúng mình ôm nhau cái nào!
Đi dạo buổi sáng ở sơn Thủy Resort