Thursday, August 3, 2017

2009 note

Lục lọi máy tính, phát hiện ra cái note này viết ngày 15/12/2009. Note còn dang dở và có hẳn password cơ…

Chuyện chưa bao giờ là cũ nhưng giờ chẳng care nữa …

Chỉ mong 20 năm sau, con gái mình không phải viết một cái note như vầy thôi …

************
VS…

Tập 1: ỐM

Bố mẹ ốm, con gọi điện hỏi thăm rồi vẫn cố đi làm bình thường (dù “nóng như lửa đốt” trong lòng…
Ba má ốm, nhận điện thoại, hai vợ chồng được lệnh phóng xe về ngay, bỏ dở một kỳ nghỉ (hiếm hoi)…

Bố mẹ ốm, anh chị em liên tục gọi điện cho mình để động viên (vì mình là đứa hay bị ảnh hưởng của bố mẹ nhất) và gom góp và phân công…
Ba má ốm, không phải mất thời gian trả lời điện thoại vì anh chị em để vợ chồng mình “toàn tâm toàn ý” lo cho ba má…

Mình ốm, bố mẹ cuống cuồng, người nấu ăn, người thuê xe ôm để đến thăm và mang thức ăn…
Mình ốm, ba má bảo cứ để vợ nằm nhà một mình (cho dễ nghỉ ngơi), chồng cứ đi chơi nhà em chồng đã… (ốm thì nhiều dịp để ốm, đi chơi đâu có nhiều lần!)…

Tập 2: TIỀN

Biếu bố mẹ vài trăm để tiêu vặt, ba mẹ kiên quyết không nhận vì con gái phải để dành sắm sửa cho con, cho chồng… (mà đâu biết rằng từng ấy chỉ đủ ba mẹ ăn sáng vặt vãnh, làm gì đủ để mua một bộ Smart tailor cho chồng)…
Bẽn lẽn đưa má mấy triệu gọi là để dành phòng hờ lúc khẩn cấp, má nói làm gì để dành được, lắm thứ phải xài mà con… (má đâu biết con cũng chưa từng có ngần ấy tiền để gọi là tiêu pha cho bản thân!)

Góp vài trăm làm giỗ cúng ông, bố mẹ bảo không cần đâu, bố mẹ có thể trích tiền chợ mua tí hoa quả cúng ông là được, chỉ là tinh thần, đơn giản thôi… (nhưng cả đàn con đã gom về ăn một bữa đã thèm!)
Hai tháng trước đám giỗ, đã được ba má nhắc và mình đã ngay lập tức cân đối thu chi để có được khoản dư cần thiết, thế vẫn chưa đủ vì phải mời khá đông khách nên vì vậy con phải chịu khó tự tay đi chợ và nấu cho tiết kiệm (các anh chị em khác bận bịu chuyện gia đình!)… và con bị ốm sau mỗi cái đám giỗ 2 ngày 1 đêm …(quay về tập 1)

Tập 3: QUÀ

No comments:

Post a Comment