Monday, January 14, 2013

Blue Monday

Mẹ nhận được món quà vô giá từ con gái rồi nhé, những cú đạp đầu tiên mẹ cảm nhận được.... Yêu con quá đi mất, chỉ thưong ba, mỗi lần mẹ nói con đạp ba tức tốc chạy đến nhưng mà đến nơi thì xong rồi, mấy lần ba còn cứ đè tay mãi mong cú thứ hai nhưng chắc con biết trêu ba hay sao ấy, chả thèm làm cú nữa....Mà ba mạnh tay lắm đấy nhé, mấy lần làm mẹ đau, hy vọng con không đau :-(

Khoe với con chút nhé, hôm sinh nhật mẹ phải đi làm, ba mẹ cũng không tổ chức gì cả nhưng lúc mẹ về nhà thì nhà cửa tươm tất rồi, ba tự tay chưng một bình hoa hồng to và một con gấu bông màu tím :-) :-) sao ba biết mẹ đang muốn có gấu bông nhỉ!? thể nào cũng là mua cho con gái í mà, mẹ ghen tị với con đấy nhé, nhiều hôm ba "chào" con đi ngủ mà quên mất mẹ đó.... Con ơi, cuộc sống ba mẹ không phải toàn màu hồng đâu, cũng khó khăn trắc trở, cũng va chạm cãi vã giận hờn, cũng đầy lo toan khó nhọc nhiều lúc tưởng như bỏ cuộc nhưng cái chính là ba mẹ (hoặc ít nhất là mẹ!) luôn luôn trung thành với ý tưởng gìn giữ một mái ấm gia đình đến hết mức có thể... và những khoảnh khắc yêu thương như vậy giúp mẹ giữ vững tinh thần con ạ... Mẹ chưa từng hối hận với quyết định của mình dù là những ngày đau khổ nhất. Mẹ cố gắng và hy vọng mọi thứ sẽ như vậy mãi con nhé, đặc biệt là sự hiện diện của con sẽ làm cho ba mẹ càng ý thức rõ ràng hơn về hai tiếng gia đình để rồi mỗi người đều có ý thức gìn giữ nó...

Hôm qua dù không khỏe lắm nhưng mẹ cũng cố gắng về nhà nội ngoại, mẹ cũng nhớ ông bà lắm. Nhà nội có chuyện không vui của cô út nên mẹ cũng thấy buồn (đặc biệt buồn hơn là nó recall lại chuyện buồn của ba mẹ!). Mong sao gia đình cô út sớm vượt qua sóng gió này, nếu không cả nhà buồn lắm! Về nhà ngoại thì mẹ cũng vui một chút khi cả nhà lại quây quần nhưng mà nhìn hai cậu bơ phờ và .... (mẹ chẳng biết dùng từ gì để mô tả!) mẹ lại thấy quặn thắt trong lòng... Nhìn bà ngoại cứ đi tập tễnh mẹ cũng lo mà chẳng biết phải làm gì, phải chi ngày nào cũng có mẹ "kềm cặp" chắc bà sẽ khá hơn đó, ít nhất là phần ăn uống! Ông ngoại thì không thể gầy hơn nữa, ông càng lúc càng yếu, có chăng ông vẫn giữ vững tinh thần lạc quan vui vẻ nên mẹ cũng yên tâm được phần nào... Tối về đến nhà mẹ nằm thừ ra rất lâu để nghĩ về đại gia đình, sức mẹ có hạn, sao có thể lo cho hết mọi người con nhỉ!? mẹ chỉ cầu mong ai cũng được bình yên là mẹ mừng lắm rồi...

Hôm nay mẹ rất mệt, sau buổi trưa mẹ tưởng là mẹ phải nghỉ làm về nhà nằm nhưng mà mẹ cố gắng một lúc thì cũng đỡ... Mẹ quay lại việc chỉ ăn rau củ quả thôi, xót ruột quá nhưng mà mẹ cũng chẳng biết làm sao được, thôi thì con cần gì cứ lấy từ mẹ nhé, mẹ sẽ bù lại sau...

Hy vọng đêm nay mẹ sẽ ngủ ngon nếu không mẹ kiệt sức đó!!!!

No comments:

Post a Comment