Monday, November 12, 2012

Nhớ

Hơn 6 năm nay sống chỉ 2 đứa mình thấy bình thường, tự do muôn năm, kể cả những lúc lonely nhất cũng ok. Hai tháng nay có ba mẹ sống cùng vì mẹ ốm, cũng không cảm thấy khác mấy. Thế nhưng, hôm qua khi ba mẹ về lại nhà thì mình cảm thấy vô cùng trống vắng... Mà có phải đến hôm qua đâu, tối hôm kia đã tự dưng nằm khóc với chồng một hồi cũng vì chuyện này... Tự dưng nhớ ba mẹ quay quắt, rất muốn gọi điện hỏi thăm nhưng không dám vì biết là mình sẽ khóc... Sáng nay đi làm, càng quay quắt, vì mọi hôm (trong hai tháng qua) chỉ cần "thưa ba mẹ con đi làm!" là xong, sáng nay hai đức quay cuồng vì chưa đóng cửa phòng ngủ, chưa khép cửa sổ phòng khách, ... và còn quên mất ai sẽ khóa cổng rào... Nhớ ba mẹ lắm lắm, ba mẹ ráng giữ gìn sức khỏe, một dịp khác lại lên nhà tụi con ở nhé, chứ không phải là vì ốm đâu đấy!!!

Nhóc con ơi, mấy hôm nay con quậy phá quá, hành mẹ tơi tả, dù cố lắm nhưng mẹ vẫn bèo nhèo tơi tả... Sáng nay mẹ còn không thở được nữa chứ... Chắc nay mai mẹ đi bác sĩ thôi, lo lắng lắm rồi...

No comments:

Post a Comment