Wednesday, December 24, 2014

Re-start

Con tròn một tuổi rưỡi, lại ốm một trận ra trò và quan trọng hơn cả là cả nhà phải đứng trước một sự chọn lựa mà không ai muốn là chuyển trường. Mẹ mất ngủ biết bao đêm vì chuyện này vì nếu không chuyển trường thì mẹ lại "đánh cược" con lần nữa khi để con chuyển qua lớp mới của trường HDN mà mẹ không chắc được tới 50% là sẽ ổn, còn nếu chuyển trường thì mẹ phải đối mặt với rất nhiều vấn đề khác nhau, kể cả chuyện con có ổn với cô giáo mới hay không dù rằng niềm tin của mẹ có hơn 50% về vấn đề này... Finally, ba mẹ quyết định chuyển trường, cuộc sống của cả nhà bắt đầu đảo lộn...

Ngày đầu tiên con đến trường, mẹ trằn trọc cả đêm, sáng tắm và thay đồ cho con xong, đầu mẹ vẫn giải bài toán là kêu chú tài xế chở đi đâu, quận 3 hay quận 7... Lên xe, mẹ quyết định đi quận 7, mẹ giải thích với con là hôm nay con sẽ đến trường mới, con sẽ có bạn bè mới, con sẽ có cô giáo mới yêu thương chăm sóc con blah blah (mẹ nói huyên thuyên vì mẹ stressed quá!), con cứ nằm ngoan ngoãn trong lòng mẹ nhưng dường như chẳng hiểu gì, cứ nghe đến "bạn" thì nhắc Lê Vy, Kitty, Nguyên, Khoa... nghe đến "má" thì nhắc má Cúc, má Tiên, má Thu, má (T)hủy của con... mẹ nghe con nói hồn nhiên mà chảy nước mắt... Đến trường, các cô cũng đã rất well-prepared, có hẳn hai cô ra đón con (để xem con sẽ theo cô nào!), đến lúc đó con mới hiểu là con sẽ xa mẹ để vào trường mới, con bấu chặt lấy mẹ và khóc dữ dội, nước mắt mẹ rơi theo con... Ba mẹ dứt khoát giao con cho cô rồi đi, mẹ chịu không nổi cảnh con khóc nên bỏ đi làm, ba ở lại rình rập con xem tình hình thế nào... Trộm vía là cô biết con thích cá nên ẵm con ra bể cá, hai cô trò ngồi cho cá ăn và chút sau là con nín khóc, chịu theo cô đi vòng quanh trường... Con bỏ ăn cả cữ sáng lẫn cữ trưa, chịu ngủ một mạch liền hai tiếng đồng hồ (chắc mệt quá!)... chiều ba đến đón thì thấy con vui vẻ, chỉ hơi mệt... Buổi re-start đầu tiên của cả nhà mình là như thế! Được khoảng ba hôm thì con không bấu chặt mẹ nữa, vẫn khóc rưng rức nhưng lại đưa tay đòi cô bế (haaa haaa ba mẹ mắc cười đoạn này lắm vì nghĩ là con biết chấp nhận sự thật, khóc thì cứ khóc nhưng vẫn phải sang tay cô cho nó lành hiii hiii)
Khi mẹ viết entry này thì con ổn lắm rồi, sáng đến trường là chào mẹ rồi theo cô đi vào lớp. Các cô cũng khen con ngoan và dễ tính (nên các cô hơi bỏ bê con chứ không lưu ý đặc biệt như các bạn khó tính khác hic hic)... Mẹ là người biết điều và không đòi hỏi nhiều nên mẹ cũng tạm hài lòng với khởi đầu này, mong con gái sẽ càng ngày cứng cáp hơn để mẹ đỡ lo lắng. Ba mẹ đang cố gắng thu xếp chuyện nhà cửa để hai mẹ con mình đỡ vất vả chuyện đi lại và có nhiều thời gian hơn cho con nhé!

Con gái mẹ trong bộ đồng phục của trường đây nhé!

No comments:

Post a Comment