Thursday, November 30, 2017

Bốn tuổi rưỡi

Con bốn tuổi rưỡi và có thâm niên bốn năm đi học. Mẹ giờ ngồi hồi tưởng, không nhớ ra được lúc mới đi học con thế nào nữa vì giờ nhìn lại thấy con sao bé xíu bé xiu… May mà con gặp được cô giáo tốt, yêu thương con… Buồn, vui, nước mắt, nụ cười và cả sợ hãi trong bốn năm qua con đã trải qua hết, mẹ chỉ mong trong con giữ lại nhiều niềm vui và tiếng cười hơn thôi…

Năm nào con cũng count down sinh nhật mình từ mùa đông năm trước, khi mỗi sáng trời chớm lạnh, mẹ con mình chở nhau đi học con hỏi mẹ bây giờ là mùa gì. Con đếm đến hết mùa xuân năm sau và khi mùa hè đến, chắc con chán quá không thèm gì cái sinh nhật mình nữa hiii hiii cách đây mới mấy ngày, con cũng hỏi mẹ mùa gì và con bắt đầu count down… thật là thương nên mẹ quyết định làm gì đó cho ngày con tròn bốn tuổi rưỡi, con như sinh nhật lần 1 đi hiii hiii Con có cần gì đâu, chỉ là mẹ đến đón con sớm hơn thường ngày, mua ít bánh trái con ăn với bạn và cô thế là cả một buổi tối, con lặp đi lặp lại “con vui quá mẹ ơi!” và ao ước “phải chi ngày nào cũng được vậy” Mẹ còn ao ước điều đó gấp ngàn lần con vì mẹ biết, mẹ chả có mấy lúc bên con nhưng biết sao giờ, mình dung hòa con nhé! Con sẽ chấp nhận việc nhớ mẹ và mẹ thì sẽ dành hết thời gian mẹ có thể thu xếp ngoài công việc cho con

Bốn tuổi rưỡi, là chặng đường hơn năm năm mẹ có con trong đời mình. Vẫn y một cảm giác ban đầu, sung sướng đến vỡ òa…

Những ngày đầu tiên đi học của con và đây là má Cúc, người đã yêu thương và chăm sóc con trong suốt 1 năm trời ở Hạt Đậu Nhỏ
Mẹ yêu cái ánh nhìn này quá đỗi – 4y5m9d
Và cái nụ cười này nữa ...51m27d

No comments:

Post a Comment