Friday, March 30, 2018

4y11m

29/05/2018

Con sắp sửa cán mốc 5 tuồi rồi! Nhanh thật, nhìn con lớn mẹ vừa vui vừa buồn. À, không hẳn là buồn mà là tiếc nuối, vì những tháng ngày iu đấu đã qua không bao giờ lặp lại được….

Mấy năm nay, mẹ chẳng viết hằng tháng cho con nữa, cũng là nhiều lý do…

Mấy ngày qua, cực kỳ nhiều cảm xúc nhưng chẳng có thời gian nên cũng chả viết được… Ráng ghi vào tim tất cả vậy… Những ngày sắp đến khá "cân não" cho mẹ con mình đó khi mà ba chính thức bước chân qua một mảng mà cả ba và mẹ chả biết gì, làm “chủ quán cà phê”. Chỉ hy vọng ba không phải ngủ lại canh quán như con gái nghĩ thôi :-) :-) :-) Mẹ sẽ thật cố gắng nhiều hơn nữa để không bỏ lỡ khoảnh khắc nào của con thay ba nhé! Mẹ chỉ chưa vượt qua nỗi cái cảm giác như thể mẹ là single mom ấy, nhưng thôi, mẹ sao cũng được, miễn con cảm thấy vẫn đủ đầy, mẹ tuyệt đối không cho ba xao nhãng với con hic hic

Hôm cuối tuần, trên đường về nhà ông bà, mẹ bảo con rằng ông bà bệnh mấy ngày rồi, không biết giờ sao, dặn con nhớ hỏi thăm ông bà. Con thừ người một chút, rồi hỏi “vậy ông còn ẵm con được không?” mẹ hơi bất ngờ khi con tiếp thu lời mẹ nói tốt đến vậy vì mẹ tránh không nói những từ tiêu cực như mệt hay yếu hay gì cả. Xe đậu trước cửa nhà, ông chạy ra đón con, con ngay lập tức phốc lên cho ông ẵm (thường con không thích ai khác ngoài ba mẹ chạm vào con) và tinh nghịch quay lại nói với mẹ “Ông vẫn ẵm con được mẹ ạ!” và sau đó con test bà bằng cách nằng nặc đòi bà dắt con đi bộ sang nhà chị Nhí. Mẹ thẫn thờ đến sung sướng khóc vì con gái mẹ lớn thật rồi, con hiểu và caring mọi người theo một cách rất riêng của con …

Gần 5 năm qua, đều đặn vào ngày 29 mẹ nhận được cái email này. Mọi thứ đều đúng với con một cách kỳ lạ cứ như thể con chính là em bé mà người ta đã nghiên cứu để viết vậy đó. Chính nhờ vậy mà mẹ vượt qua các tantrums của con đỡ vất vả hơn vì mẹ biết nó bình thường cho mọi em bé ở tuổi con 

No comments:

Post a Comment