Friday, May 21, 2010

Friday morning

Buổi sáng đầu tiên ở nhà mới một mình (giống như cách đây hơn 4 năm), cảm giác cũng lạ lẫm như vậy. Cứ đi loanh quanh khắp các phòng (sướng chưa, chả bù hồi nhà trọ không có chỗ nào để đi!) mà cũng chẳng biết làm gì vì nhiều thứ để dọn quá, không biết làm cái gì trước cả. Nghĩ mãi rồi cũng lôi giấy viết ra làm một "to-buy list". Danh sách cũng không dài lắm vì đã thỏa thuận với nhau chỉ mua những thứ thiết yếu cho cuộc sống thôi, các thể loại trang trí, làm kiểu làm cảnh thì khi nào "Bác Hồ" cho phép hãy tính. Nói chung, nhà đã sắm sửa đủ thứ hết rồi, không như hồi trước, đúng nghĩa "vườn không nhà trống", đến khi sắm đủ cho nhu cầu tối thiểu của cuộc sống thì lại ... ra đi. Khác nhau nhiều nhưng vẫn có một điểm chung là cứ buồn buồn thế nào ấy! Có lẽ là do nghĩ đến gia đình! Mình thì đã yên phần mình (coi như tạm yên), chuyện nợ nần thì chỉ là thời gian thôi, cứ chăm chỉ đi làm rồi cũng sẽ trả hết nợ, còn chuyện gia đình sao mà bế tắc quá. Nghĩ mãi cũng không làm được gì nhưng mà cũng không thể không nghĩ...

No comments:

Post a Comment