Thursday, June 17, 2021

 HOÀN THÀNH HƠN HOÀN HẢO

Mình vốn dĩ là người cầu toàn nên dù biết câu nói trên nhưng thường ít cam chịu để thực hiện lắm nhưng ngày hôm qua thì quả thật nó là vị cứu tinh cho mình.

Chả là cô bé 8 tuổi của mình đang học lớp thuyết trình cho trẻ của cô giáo xinh đẹp Lê Nghĩa. Nhiệm vụ số 10 là luyện thanh qua bài hát. Sáng sớm khi đọc đề thì mình đã biết đây thực sự là nhiệm vụ khó hoàn thành vì mình thì chưa từng hát lại sau cái lần dại dột cao hứng hát solo bài "Tuổi 15" năm mình 13 tuổi 😊 (và từ đó luôn “được” bạn bè lờ đi không gọi tên khi có cơ hội hát hò); con mình thì hay nghêu ngao nhưng chỉ hát tiếng Anh các bài cô ấy yêu thích thôi. Giờ nghỉ trưa mình đã tranh thủ gọi điện về nhà, gạ gẫm cô bé học lời bài hát và nghe cô giáo hát mẫu để tối kịp ghi âm thay vì chờ đến tối hai mẹ con cùng học. Suốt bữa ăn tối, con khá căng thẳng, kiểu như nửa muốn ăn cho nhanh cho xong, nửa muốn ngâm cho lâu để khỏi chuyển cảnh qua phần luyện âm. Mẹ cứ kiên nhẫn giữa hai thái cực của bạn ấy, bữa ăn kéo dài hơn thường lệ 15 phút.

Rồi chuyện gì đến cũng đến. Hai mẹ con vô giờ luyện âm. Sau gần chục lần cả hai mẹ con song ca thì con vẫn kết luận “trời ơi, nó dở tệ mẹ ạ, chưa được 1% bài mẫu của cô”. Con bắt đầu hỏi mình không nộp bài thì được không? Mẹ hỏi lại tại sao lại không nộp bài, cô nói mình nộp bài mình hát chứ đâu có nói mình phải hát hay. Con hỏi tới lui thêm vài lần nữa, rồi thì còn viện dẫn nội quy lớp học là nộp trễ hai lần mới bị đuổi học mà con chưa nộp trễ lần nào nên lần này mình coi như nộp trễ đi, con không muốn nộp bài mà con thấy con không làm tốt, vân vân và mây mây. Cô bé rõ là lý sự nhưng lỡ có bà mẹ siêu kiên nhẫn, không thể nản lòng nên chiêu này không kết quả . Mẹ gợi ý hay mình nghe các em bé hát, biết đâu con sẽ cảm thụ dễ hơn, giọng không khỏe như giọng cô thì con đỡ áp lực. Con đồng ý nghe và luyện thêm chục lần nữa khi nghe bạn GK hát bài này (xui cho con là mẹ kiếm ngay cái clip hát bài này quá đỉnh hu hu). Có vẻ con có thêm chút tự tin. Và ghi âm thử lần đầu tiên, mới nghe lại 10 giây con đã bắt mẹ xóa vì "nó dở quá, đọc chứ hát gì!". Ghi âm và nghe lại gần chục lần nữa, con bắt đầu mất kiên nhẫn, và cáu và khóc, quay lại chiêu không nộp bài lần này. Mẹ cũng lúng túng không biết phải làm sao rồi thì chợt nhớ câu thần chú của cô Thủy “hoàn thành hơn hoàn hảo”. Hai mẹ con chuyển qua sofa. Mẹ ngồi ôm con, kể cho con nghe rằng mẹ đã nghĩ gì về câu nói này, và cũng thú nhận với con là mẹ không muốn áp dụng câu nói này vì không muốn mình bị dễ dãi với bản thân, không cố gắng hết sức để làm cho nó hoàn hảo nhưng mà mẹ cũng nghĩ, giữa hai sự chọn lựa hiện giờ mẹ con mình đang có là nộp bài dù hát không hay và không nộp bài thì rõ ràng có nộp bài vẫn tốt hơn và cô LN cũng sẽ vui hơn và ghi nhận sự chăm chỉ của con. Một lúc sau, con có vẻ bớt cảm xúc và rồi mẹ mạnh dạn đề nghị chỉ làm lại 3 lần nữa thôi và con sẽ chọn clip tốt nhất trong số 3 lần ghi âm đó để nộp bài. Chính xác là mất 2g38p để hai mẹ con hoàn thành một bài tập kéo dài chưa tới 2 phút. Ai cũng mệt nhoài nhưng mình thật vui vì ít nhiều hai mẹ con đã có một tình huống thực hành kỹ thuật “hoàn thành hơn hoàn hảo” không thể tốt hơn được. Cảm ơn cô Thủy lần nữa cho những kiến thức thực tế quý giá.

Và đây là nhiệm vụ hoàn thành của con. Vài năm sau, khi nghe lại, hẳn con sẽ nhớ lắm những ngày tháng này

https://www.youtube.com/watch?v=acI1fiPAYUU


No comments:

Post a Comment